Giải mã hạnh phúc

Chương 10: Giải mã hạnh phúc Chương 10


Sau khi suy nghĩ một lúc Quỳnh Nhi quyết định hôm nay sẽ mời anh đi ăn gì đó nhưng cô lại không biết nhiều chỗ để đi nên do dự một lúc cô liền xoay qua nhìn anh “ lúc nãy anh đã trả tiền giúp em rồi nên hôm nay nhất định phải để em mời anh ăn món gì đó mới được nhe” ngừng một chút cô lại tiếp “ Ừm..hôm nay anh muốn ăn gì ?”
Nghe cô hỏi anh cũng suy nghĩ một chút rồi khẽ nói “ anh cũng không biết nữa..hay là hôm nay em nấu món gì cho anh ăn đi”
Lời vừa nói ra anh liền thấy cô có chút giật mình , thầm nghĩ có lẽ lời đề nghị của mình có thể sẽ khiến cô hiểu lầm nên anh khẽ mở miệng “ anh chỉ là nói đùa thôi , em đừng suy nghĩ về chuyện đó, hôm nay em muốn đi ăn nơi nào cũng được , anh sẽ đi cùng em”
Quỳnh Nhi nghe vậy liền cúi đầu “ thật ra em chỉ lo chuyện Ba Mẹ em chưa biết chuyện của mình nên ..”
Nói đến đó anh như đã hiểu ý cô thì ra cô đang lo về chuyện này “ vậy hôm nay sau khi đưa em về , hãy để anh vào gặp Ba Mẹ em có được không ?”
“ ý em không phải vậy..” Quỳnh Nhi vội lên tiếng ,vì sợ anh hiểu lầm nghĩ là cô cố ý muốn anh lại nhà gặp Ba Mẹ cô , cô liền có chút khẩn trương nhìn anh , đôi môi mấp máy muốn nói lại không thể mở miệng, trong lòng khó chịu vô cùng.
Đưa mắt sang nhìn cô, thấy biểu cảm này của cô liền khiến anh khẽ cười, không ngờ người con gái của anh lại đáng yêu đến vậy “ anh hiểu mà , nhưng dù sao anh cũng cần phải đến gặp Ba Mẹ em và đó cũng là điều anh muốn vì thật lòng anh mong muốn sẽ được ở bên em dài lâu”
Nghe anh nói vậy mặt Quỳnh Nhi liền ửng hồng , ánh mắt nhìn anh không chớp hỏi anh một câu không liên quan cho lắm “ có ai nói với anh là anh không những rất đẹp trai mà khi anh nói chuyện còn rất ngọt nữa hay không, rất biết lấy lòng người khác”
Sau khi nghe cô nói xong anh liền bật cười , thích thú trả lời “ vậy hôm nay em có đồng ý nấu vài món cho anh ăn không ?”
“ ừm..nhưng chút nữa Ba Mẹ em sắp đi làm về rồi , làm sao em nấu được” Quỳnh Nhi cũng muốn lắm nhưng Ba Mẹ chưa đi làm về, dẫn anh vào nhà trước lỡ lúc họ về thì biết trả lời sao.
“ đến nhà anh thì thế nào..” anh nhìn cô hỏi cũng không biết cô có đồng ý hay không.
“ ừm..nếu vậy chúng ta hãy đi chợ mua ít thức ăn rồi em sẽ nấu vài món cho anh thử” Quỳnh Nhi cũng có suy nghĩ một chút về chuyện này, vì nếu cô đồng ý đến nhà anh thì liệu anh có hiểu lầm cô là người quá dễ giải không nhưng anh đã làm nhiều chuyện cho cô vậy mà đến một bữa ăn cô lại không nấu nổi cho anh sao, thế thì Quỳnh Nhi cô có quá nhỏ mọn hay không.
Sau đó cả hai người cùng đi đến siêu thị mua ít thức ăn , lúc vừa bước vào anh liền giúp cô xách chiếc giỏ chứa thức ăn, hai người vừa đi vừa bàn bạc sẽ mua loại nào nhưng phần lớn chỉ toàn là cô hỏi anh , còn anh thì chỉ chú tâm đi bên cạnh , nhận lấy thức ăn cô đưa bỏ vào giỏ hàng, hồi lâu không thấy anh lên tiếng Quỳnh Nhi liền quay sang nhìn anh thấy anh cũng đang chăm chú nhìn mình cô liền lên tiếng hỏi “ sao anh không nói gì vậy , hay là đi với em như vậy anh không thích”
Lời vừa nói ra Quỳnh Nhi chỉ muốn cắn ngay cái đầu lưỡi mình cho rồi ,bởi vì có người đàn ông nào mà muốn đi đến siêu thị thực phẩm mua thức ăn với một cô gái lại còn vừa đi bên cạnh vừa xách theo một giỏ thức ăn thế này chứ và anh lại có ngoại hình quá mức hơn người như thế này chứ.
Nhưng có lẽ cô đã nghĩ sai về anh , vì lúc nghe cô nói xong anh liền lắc đầu nhìn cô “ không phải vậy, chỉ là anh đang nghĩ nếu ngày nào cũng được cùng em đi mua thực phẩm như thế này thì tốt biết mấy”
Nghe anh nói vậy Quỳnh Nhi chợt mỉm cười “ vậy mà em còn tưởng anh cảm thấy nhàm chán chứ.. làm hại em có chút lo lắng”
Anh liền mỉm cười trấn an cô “ em không cần phải lo vì mỗi lần được gặp em đi chung với em anh cảm thấy rất vui”
“ thật không ..đừng lừa em nhe, vì anh đã lừa em nhiều lần rồi mà” vừa nói xong câu này Quỳnh Nhi chợt nhắm mắt lại ,cảm giác mắc cỡ không thôi , vì những lần đó toàn là anh lừa để hôn cô thôi, thầm nghĩ sao từ khi quen biết anh cô càng ngày càng trở nên ngốc thế nào, lời nào cũng nói ra được..

Đăng bởi: